DỊU DÀNG
Hẳn ai cũng muốn dịu dàng
Anh mong nhiều nữa ở nàng thêm duyên
Dịu dàng như thể cánh chim
Bay lên là để bình yên khoảng trời.
Dịu dàng như áng mây trôi
Làm trong sáng cả khoảng trời nơi ta
Dịu dàng là một nhành hoa
Cho thơm ngát cả lòng ta, tươi màu.
Dịu dàng là ánh trăng thâu
Khi vui cũng đẹp, khi sầu cũng xinh
Dịu dàng là men của tình
Anh nghiêng uống trọn cả bình không vơi.
Nếu ai bắt mất hồn tôi
Hẳn là nơi ấy là nơi... DỊU DÀNG !